Tóm tắt Lặng lẽ Sa Pa gồm 16 mẫu ngắn gọn, giúp các em học sinh dễ dàng ghi nhớ diễn biến cốt truyện, để trả lời câu hỏi đọc hiểu và hoàn thành bài văn cảm nhận, phân tích Lặng lẽ Sa Pa thật hay.
Qua đó, đã cho chúng ta thấy rõ những cống hiến thầm lặng của những người lao động vô danh đang ngày đêm cống hiến cho quê hương, đất nước. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Download.vn để hiểu rõ hơn truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa học trong chương trình Văn 9, Bài 6 sách Ngữ văn 8 Kết nối tri thức Tập 2.
Lặng lẽ Sa Pa là câu chuyện kể về anh thanh niên làm công tác khí tượng thủy văn trên đỉnh núi Yên Sơn. Một lần nọ, anh có dịp gặp gỡ với ông họa sĩ và cô kĩ sư ở dưới xuôi lên thăm. Anh mời họ lên thăm nhà, rồi kể về cuộc sống và công việc của mình. Ông họa sĩ đã phát hiện ra phẩm chất cao quý của anh thanh niên, và xin được vẽ bức chân dung về anh. Nhưng anh đã từ chối và giới thiệu cho ông những người xứng đáng hơn như ông kĩ sư vườn rau Sa Pa hay đồng chí nghiên cứu khoa học đang làm bản đồ sét. Thời gian trôi qua rất nhanh, ông họa sĩ và cô kĩ sư phải ra về. Anh thanh niên đã tặng cho họ một giỏ trứng để làm quà. Họ tạm biệt nhau trong niềm hạnh phúc và tiếc nuối.
Trên chuyến xe từ Hà Nội đến Lào Cai, bác lái xe, ông họa sĩ lão thành và cô kĩ sư nông nghiệp trẻ vui vẻ trò chuyện. Chiếc xe dừng lại 30 phút để hành khách nghỉ ngơi. Nhân dịp đó, bác lái xe giới thiệu với mọi người anh thanh niên 27 tuổi làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn. Anh thanh niên mời ông họa sĩ và cô gái lên thăm nơi ở và làm việc của mình. Mặc dù chịu nhiều gian khổ nhưng anh vẫn tích cực làm việc góp phần vào công việc lao động sản xuất và chiến đấu. Ông họa sĩ cảm nhận được nét đẹp của người lao động mới qua hình ảnh anh thanh niên. Ông định vẽ chân dung anh nhưng anh từ chối và giới thiệu 2 người khác xứng đáng hơn, đó là ông kĩ sư trồng rau và người cán bộ nghiên cứu sét. Ông họa sĩ và cô gái chia tay anh để tiếp tục cuộc hành trình với bao tình cảm lưu luyến.
Lặng lẽ Sa Pa là câu chuyện về cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ giữa ông họa sĩ, một cô kĩ sư với anh thanh niên hai mươi bảy tuổi làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu ở một mình trên đỉnh núi cao của vùng đất Sa Pa. Hai người gặp chàng thanh niên này trong ba mươi phút tạm dừng chân khi đang đi trên chuyến hành trình của mình qua vùng đất Sa Pa. Chỉ ba mươi phút ngắn ngủi mà ba con người như hiểu thấu nhau, nhận ra được vẻ đẹp của nhau, cảm thấy yêu mến nhau thêm nhiều phần. Câu chuyện là lời ngợi ca vẻ đẹp bình dị của con người và ý nghĩa lớn lao của những công việc thầm lặng.
Trên chuyến xe từ Hà Nội đến Lào Cai, bác lái xe, ông họa sĩ lão thành và cô kĩ sư nông nghiệp trẻ vui vẻ trò chuyện. Chiếc xe dừng lại ba mươi phút để hành khách nghỉ ngơi. Nhân dịp đó, bác lái xe giới thiệu với mọi người anh thanh niên hai mươi bảy tuổi làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn.
Anh thanh niên mời ông họa sĩ và cô gái lên thăm nơi ở và làm việc của mình. Mặc dù chịu nhiều gian khổ nhưng anh vẫn tích cực làm việc góp phần vào công việc lao động và chiến đấu. Ông họa sĩ cảm nhận được nét đẹp của người lao động mới qua hình ảnh anh thanh niên.
Ông định vẽ chân dung anh nhưng anh từ chối và giới thiệu hai người khác xứng đáng hơn, như ông kĩ sư trồng rau và người cán bộ nghiên cứu sét. Ông họa sĩ và cô gái chia tay anh để tiếp tục cuộc hành trình với bao tình cảm lưu luyến.
“Lặng lẽ Sa Pa” kể về nhân vật chính là một anh thanh niên 27 tuổi, sống và làm việc một mình trên đỉnh núi Yên Sơn quanh năm mây mù bao phủ. Công việc chính của anh là công tác khí tượng thuỷ văn kiêm vật lý địa cầu. Công việc ấy đòi hỏi anh phải có tinh thần trách nhiệm cao vì thế bốn năm nay anh chưa về nhà một lần.
Trong một lần anh gặp gỡ với ông họa sĩ và cô kĩ sư, họ cùng lên thăm chỗ anh ở. Anh thanh niên hào hứng giới thiệu với khách về công việc hằng ngày của mình - những công việc âm thầm nhưng vô cùng có ích cho cuộc sống. Ông họa sĩ già phát hiện ra phẩm chất đẹp đẽ, cao quý của anh thanh niên nên đã phác họa một bức chân dung. Qua lời kể của anh, các vị khách còn được biết thêm về rất nhiều gương sáng trong lao động, sản xuất, đem hết nhiệt tình phục vụ sự nghiệp xây dựng và chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Sau một lúc nói chuyện họ chia tay. Trước khi ra về anh không quên tặng hai người một làn trứng để ăn trưa, và cô kĩ sư một bó hoa. Anh đã để lại những ấn tượng tốt trong lòng ông họa sĩ và cô kĩ sư. Ông họa sĩ đã hứa sẽ có dịp quay trở lại thăm anh.
“Lặng lẽ Sa Pa” kể về một anh thanh niên hai mươi bảy tuổi đang làm việc trên đỉnh núi Yên Sơn. Công việc chính của anh thực hiện công tác khí tượng cung cấp các số liệu thời tiết thu thập được. Công việc cực nhọc, vất vả vì vậy đã bốn năm anh chưa về thăm nhà. Cuộc sống một mình khiến anh luôn khao khát được trò chuyện với con người.
Trong một lần tình cờ, anh đã có dịp gặp gỡ ông họa sĩ và cô kĩ sư. Họ được anh mời đến thăm nơi ở của mình. Ở đây anh kể ra công việc thực hiện hàng ngày của mình. Công việc khó khăn vất vả nhưng anh vẫn tự giác thực hiện nó hàng ngày. Từ đây, ông họa sĩ là người đã phát hiện ra phẩm chất cao quý, tâm hồn chân thực của anh thanh niên nên đã phác họa ra bức chân dung. Không chỉ vậy ở đây đều có những người lao động cần cù và chăm chỉ như anh thanh niên. Họ đều thể hiện lao động chăm chỉ, thầm lặng để đóng góp cho đất nước.
Khi về anh tặng cho họ một làn trứng, qua chuyến đi anh thanh niên để lại những ấn tượng tốt đẹp cho ông họa sĩ và cô kĩ sư về những người lao động âm thầm cống hiến sức lực của mình cho đất nước.
Lặng lẽ Sa Pa là câu chuyện kể về anh thanh niên hai mươi bảy tuổi sống và làm việc trên đỉnh núi Yên Sơn. Công việc chính của anh thực hiện công tác khí tượng để cung cấp các số liệu thời tiết đã thu thập được.
Trong một lần nọ, anh được gặp gỡ với những người ở xuôi đó là ông họa sĩ và cô kĩ sư đến thăm. Anh đã kể cho họ nghe về công việc cũng như cuộc sống hàng ngày của mình. Tuy công việc vất vả nhưng anh vẫn tự giác thực hiện mỗi ngày. Ông họa sĩ đã phát hiện ra nét đẹp trong phẩm chất, tâm hồn của anh nên muốn vẽ một bức chân dung. Nhưng anh đã từ chối và giới thiệu cho ông những người mà anh cho là xứng đáng hơn.
Sau ba mươi phút trò chuyện, đến khi ra về, anh thanh niên đã tặng cho họ một làn trứng. Qua chuyến đi đó, ông họa sĩ và cô kĩ sư đã có những ấn tượng tốt đẹp anh thanh niên - một đại diện về những người lao động âm thầm cống hiến sức lực của mình cho đất nước.
Truyện “Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long kể về anh thiên niên làm công tác khí tượng thủy văn kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh Yên Sơn cao hai nghìn sáu trăm mét. Một anh thanh niên hai mươi bảy tuổi sống một mình khiến anh luôn khao khát được trò chuyện với mọi người.
Cuộc gặp gỡ giữa anh thanh niên với ông họa sĩ và cô kỹ sư diễn ra. Anh mời họ đến thăm nhà của mình, kể cho họ nghe về cuộc sống hàng ngày. Ông họa sĩ cảm nhận được nét đẹp đáng quý trong phẩm chất, tâm hồn của anh. Ông bày tỏ hy vọng được vẽ chân dung anh. Nhưng anh thanh niên đã từ chối, và còn giới thiệu cho ông những người mà anh cảm thấy xứng đáng hơn mình.
Chẳng mấy chốc mà ba mươi phút nghỉ ngơi đã kết thúc, trước khi ra về, anh tặng họ một làn trứng làm quà đi đường. Sau cuộc gặp gỡ ấy, anh thanh niên đã để lại trong lòng ông bác sĩ và cô kĩ sư những tình cảm tốt đẹp về hình ảnh những con người lao động với những công việc bình dị mà ý nghĩa.
Truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” là kết quả của chuyển đi lên Lào Cai trong mùa hè 1970 của nhà văn, được rút ra từ tập “Giữa trong xanh” (1972). Truyện kể về cuộc gặp gỡ tình cờ của anh thanh niên với ông họa sĩ và cô kỹ sư qua lời giới thiệu của bác lái xe.
Đó là một anh thanh niên hai mươi bảy tuổi làm công tác khí tượng thủy văn kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh Yên Sơn. Anh đã mời họ đến thăm nhà của mình, uống trà và kể cho họ nghe về công việc, cuộc sống của mình. Ông họa sĩ lắng nghe câu chuyện của anh, cảm mến về một con người có tâm hồn cao đẹp và bày tỏ nguyện vọng được vẽ chân dung anh. Anh liền từ chối rồi giới thiệu cho ông những người khác mà anh cảm thấy xứng đáng hơn mình. Đó là ông kỹ sư vườn rau hay đồng chí nghiên cứu sét. Nhưng thật may bằng vài nét vẽ đơn giản, người họa sĩ đã ghi lại được nét mặt của anh thanh niên.
Ba mươi phút trò chuyện trôi qua nhanh chóng. Ông họa sĩ và cô kỹ sư phải trở lại xe. Họ chào từ biệt nhau, trước khi ra về, anh thanh niên còn tặng họ một làn trứng để làm quà.
Trên chuyến xe khách từ Hà Nội lên Lào Cai, ông họa sĩ già, bác lái xe, cô kĩ sư trẻ tình cờ quen biết nhau. Bác lái xe đã giới thiệu cho ông họa sĩ và cô kĩ sư làm quen với anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn.
Trong cuộc gặp gỡ ba mươi phút ngắn ngủi, anh thanh niên đã tâm sự với mọi người về cuộc sống và công việc của anh. Ông họa sĩ muốn được vẽ chân dung anh. Anh từ chối và giới thiệu với ông những người khác mà anh cho là xứng đáng hơn. Những con người tình cờ gặp nhau bỗng trở nên thân thiết.
Khi chia tay, anh thanh niên tặng mọi người một làn trứng. Ông họa sĩ hứa sẽ quay trở lại, cô kĩ sư thấy xúc động, yên tâm hơn về quyết định lên Lào Cai công tác.
Lặng lẽ Sa Pa nội dung chính kể về anh thanh niên làm việc trên đỉnh núi Yên Sơn thời tiết khắc nghiệt, công việc chính của anh thực hiện công tác khí tượng cung cấp các số liệu thời tiết thu thập được. Công việc cực nhọc, vất vả vì vậy đã 4 năm anh chưa về nhà.
Trong một lần anh được gặp gỡ với những người ở xuôi đó là ông họa sĩ và cô kĩ sư đến thăm cho anh làm việc. Ở đây anh kể ra công việc thực hiện hàng ngày của mình, công việc khó khăn vất vả nhưng anh vẫn tự giác thực hiện nó hàng ngày. Từ đây ông họa sĩ là người đã phát hiện ra phẩm chất cao quý, tâm hồn chân thực của anh thanh niên nên đã phác họa ra bức chân dung. Không chỉ vậy ở đây đều có những người lao động cần cù và chăm chỉ như anh thanh niên. Họ đều thể hiện lao động chăm chỉ, thầm lặng để đóng hộp cho đất nước.
Khi về anh tặng cho họ một lần trúng, quả chuyến đi anh thanh niên để lại những ấn tượng tốt đẹp cho ông họa sĩ và cô kĩ sư về những người lao động âm thầm cống hiến sức lực của mình cho đất nước.
Trên cùng chuyến xe đi từ Hà Nội lên Lào Cai, ông họa sĩ, bác lái xe, cô kĩ sư trẻ tình cờ quen nhau và họ nói chuyện rất vui vẻ. Trong lúc khi xe dừng 30 phút để hành khách nghỉ ngơi thì bác lái xe đã giới thiệu cho ông họa sĩ và cô kĩ sư về anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn kiêm vật lí địa cầu.
Vì tính chất công việc nên anh đã ở đây 4 năm mà chưa về nhà 1 lần, một mình sống trên đỉnh núi nên anh bao giờ cũng cảm thấy thèm hơi người, luôn mong muốn có người nói chuyện đến nỗi có lúc anh đã phải dùng cây chắn ngang đường để mong được tiếp xúc với người qua đường.
Trong cuộc gặp gỡ 30 phút, anh thanh niên hào hứng có dịp kể mọi người nghe về công việc hàng ngày của mình - một công việc cao quý, thầm lặng, vô cùng có ích cho cuộc sống. Mặc dù sống và làm việc trong điều kiện vô cùng khắc nghiệt nhưng anh luôn tích cực, hết mình với công việc. Ông họa sĩ già đã phát hiện những phẩm chất đẹp đẽ, cao quý của anh và có ý muốn vẽ một bức chân dung về anh. Nhưng anh thanh niên đã từ chối vì còn có nhiều tấm gương sáng trong lao động, sản xuất xứng đáng hơn anh. Chẳng biết từ lúc nào những con người vô tình gặp nhau trở nên thân thiết, gần gũi.
Sau chút ít thời gian nói chuyện họ phải chia tay nhau và ông họa sĩ hứa sẽ quay trở lại, cô kĩ sư xúc động nghẹn ngào chia tay anh để tiếp tục cuộc hành trình với bao tình cảm lưu luyến. Trước khi ra về anh thanh niên còn tặng mọi người một làn trứng để ăn trưa. Anh đã để lại nhiều ấn tượng đẹp trong lòng ông họa sĩ và cô kĩ sư, ông họa sĩ hứa sẽ có dịp sẽ quay trở lại nơi đây thăm anh.
Truyện Lặng lẽ Sa Pa là kết quả của một chuyến đi thực tế ở Lào Cai của Nguyễn Thành Long vào mùa hè năm 1970. Tác phẩm có cốt truyện đơn giản: một họa sĩ già trong một chuyến đi từ Hà nội lên Sa Pa gặp cô kĩ sư mới ra trường lên Sa Pa nhận công tác và họ đã trở thành những người bạn đồng hành trên một chuyến xe. Họ được bác lái xe kể cho nghe về anh thanh niên - “một trong những người cô độc nhất thế gian” ở đỉnh Yên Sơn cao 2600m. Và sau đó là cuộc gặp gỡ nói chuyện giữa ông họa sĩ, cô kĩ sư với anh thanh niên tại nơi anh ở và làm việc. Anh thanh niên 27 tuổi, quê ở Lào Cai. Anh làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu. Công việc của anh là đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất và dự báo thời tiết hàng ngày để phục vụ sản xuất. Một ngày anh phải báo về trung tâm bốn lần: bốn giờ, mười một giờ, bảy giờ tối, một giờ sáng. Công việc của anh đòi hỏi tính chính xác, kiên trì nhưng anh vẫn luôn yêu nghề và có tinh thần trách nhiệm cao trong công việc. Anh tự tạo cho mình một cuộc sống vật chất và tinh thần đầy đủ. Anh có một căn nhà ngăn nắp, gọn gàng, có vườn rau, vườn hoa và có sách là bạn. Anh tặng vợ bác lái xe củ tam thất, tặng cô kĩ sư bó hoa, tặng ông họa sĩ một giỏ trứng. Ông họa sĩ cảm nhận được nét đẹp của anh thanh niên. Ông muốn vẽ anh những anh từ chối và giới thiệu những người khác đáng vẽ hơn đó là ông kĩ sư ở vườn rau xu hào, anh cán bộ nghiên cứu bản đồ sét. Cuộc gặp gỡ chỉ diễn ra trong ba mươi phút nhưng anh thanh niên đã để lại nhiều cảm xúc và ấn tượng tốt đẹp cho cô gái và ông họa sĩ về những con người làm việc hăng say mà thầm lặng cho đất nước trong cái lặng lẽ của Sa Pa - nơi mà người ta tưởng như chỉ có sự nghỉ ngơi.
Trong chuyến xe Hà Nội về Lào Cai, những vị khách xa lạ là ông họa sĩ già, bác lái xe, cô kĩ sư trẻ tình cờ quen nhau. Bác lái xe đã giới thiệu với 2 người bạn mới quen về anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn kiêm vật lí địa cầu.
Trong cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, anh thanh niên đã được trải lòng về công việc và cuộc sống của anh ở nơi đây, anh thanh niên còn tặng hoa cho cô gái. Dù sống và làm việc trong môi trường lao động chịu nhiều gian khổ nhưng anh luôn cố gắng, phấn đấu hết mình vì công việc, một con người say mê, cẩn thận, tỉ mỉ với công việc.
Sau những giây phút nói chuyện, ông họa sĩ nhận ra vẻ đẹp cốt cách, tâm hồn của người lao động ẩn sau bóng dáng anh thanh niên. Ông họa sĩ có ý muốn vẽ chân dung anh nhưng anh từ chối vì anh thấy mình chưa thực sự xứng đáng. Anh xin giới thiệu 2 người là ông kĩ sư trồng rau và người cán bộ nghiên cứu sét.
Dù chỉ mới gặp nhau trong thời gian ngắn nhưng cuộc chia tay giữa họ bịn rịn, đầy lưu luyến, ông họa sĩ hứa sẽ quay trở lại nơi đây còn cô kĩ sư thì cảm thấy xúc động và thêm phần yên tâm cho chuyến công tác Lào Cai. Khi mọi người ra về, anh còn tặng mọi người một làn trứng.
Chuyện kể về ba nhân vật chính là anh thanh niên, cô kĩ sư trẻ và ông họa sĩ già. Họ tình cờ gặp nhau trong một dịp khi ông họa sĩ và cô kĩ sư cùng chung chuyến xe lên miền núi. Trên chuyến xe đó, họ được bác lái xe giới thiệu đến một anh thanh niên khoảng hai mươi bảy tuổi làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu trên đỉnh Yên Sơn cao 2600 m. Công việc của anh là đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất và dự báo thời tiết hàng ngày để phục vụ sản xuất. Với đặc thù công việc, anh sống một mình ở đó quanh năm suốt tháng dẫn đến tình trạng thèm người. Nhiều khi anh xuống núi, lấy thanh gỗ chặn xe giữa được chỉ để có hơi người, được nói chuyện với con người. Qua lời kể này, ông họa sĩ và cô kĩ sư vô cùng ấn tượng với anh và quyết định lên thăm anh vào lúc nghỉ giải lao. Anh thanh niên hào hứng kể lại cho họ về cuộc sống của mình, những thú vui mà mình tự tạo ra khi ở một mình trong điều kiện, hoàn cảnh này. Anh tự tạo cho mình một cuộc sống vật chất và tinh thần đầy đủ. Anh có một căn nhà ngăn nắp, gọn gàng, có vườn rau, vườn hoa và có sách là bạn. Anh tặng vợ bác lái xe củ tam thất, tặng cô kĩ sư bó hoa, tặng ông họa sĩ một giỏ trứng. Cảm động trước lẽ sống của anh, ông họa sĩ ngỏ ý vẽ tặng anh bức tranh chân dung nhưng anh từ chối vì anh cho rằng ngoài kia còn có rất nhiều người xứng đáng được vẽ hơn mình. Cuộc gặp gỡ tuy ngắn ngủi nhưng đã để lại trong tâm trí mỗi người những cảm xúc riêng rất khó tả, khó quên và là động lực để họ sống, cống hiến cho xã hội, cho đất nước những điều tốt đẹp hơn.
Lặng lẽ Sa Pa kể về nhân vật chính là 1 anh thanh niên 27 tuổi sống 1 mình trên đỉnh núi Yên Sơn quanh năm mây mù bao phủ. Công việc chính của anh là công tác khí tượng thuỷ văn kiêm vật lí địa cầu. Công việc ấy đòi hỏi anh phải có tinh thần trách nhiệm cao vì thế 4 năm anh chưa về nhà 1 lần. Ở đây anh luôn thèm người vì vậy anh đã dùng cây chắn ngang đường để mong được tiếp xúc với người qua đường. Trong 1 lần anh làm quen với bác lái xe và nhờ bác giới thiệu anh gặp gỡ với hành khách trên xe trong đó có ông họa sĩ và cô kĩ sư họ đã lên thăm chỗ anh ở. Trong cuộc gặp gỡ anh thanh niên hào hứng giới thiệu với khách về công việc hằng ngày của mình - những công việc âm thầm nhưng vô cùng có ích cho cuộc sống. Họa sĩ già phát hiện ra phẩm chất đẹp đẽ, cao quý của anh thanh niên nên đã phác họa một bức chân dung. Qua lời kể của anh, các vị khách còn được biết thêm về rất nhiều gương sáng trong lao động, sản xuất, đem hết nhiệt tình phục vụ sự nghiệp xây dựng và chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Sau 1 lúc nói chuyện họ chia tay. Trước khi ra về anh không quên tặng hành khách trên xe 1 làn trứng để ăn trưa. Anh đã để lại ấn tượng tốt trong lòng ông họa sĩ và cô kĩ sư. Ông họa sĩ đã hứa sẽ có dịp quay trở lại thăm anh.
Link nội dung: https://truyenhay.edu.vn/tom-tat-truyen-lang-le-sa-pa-a59384.html